
Hai mươi năm qua chúng ta đi những đâu? Kẻ lênh đênh từ Nga sang Đức, người lặn lội ra Bắc vào Nam. Có khi nào thấy trên đường bóng dáng ai như thầy chầm chậm đạp xe qua?
Hai mươi năm rồi chúng ta ở những đâu? Kẻ chuyển chỗ từ quê lên phố, người đổi nhà cấp 4 thành vila. Một trưa nào nép mình dưới gốc cây bên ngôi nhà cũ, tưởng còn nghe tiếng bạn nhí nhảnh cười đùa.
Hai mươi năm qua chúng ta còn gặp nhau? Những mùa cưới hò nhau đến góp vui cùng bạn, nấn ná chuyện trò bên mâm cỗ cuối cùng. Một ngày buồn nghe tin mẹ bạn mất, lòng rụng rời sắp xếp việc cơ quan.
Hai mươi năm rồi chúng ta đa gặp nhau? Những ngày Tết hẹn tụ tập cả lớp ở nhà ai đó, rồi chỉ mươi người đến còn lại là vướng bận việc gia đinh.
Rồi cứ thế năm tháng trôi qua…
Nhưng lần này là kỷ niệm 20 mươi năm. Chúng ta quyết không nhân nhượng nữa. Hãy quên đi công việc mưu sinh mệt mỏi, hãy gác lại chuyện gia đinh, dỗ dành chồng con, nhất định dành riêng một ngày cho mình, cho lớp.
Một ngày cả lớp mình gặp lại nhau, cùng trở lại là những cô cậu học sinh năm nào. Không phân biệt ngày xưa ai học giỏi thi đỗ thủ khoa, ai lận đận học tài thi phận ; không kể giờ đây ai công thành danh toại, ai còn hàn vi long đong, về đây chúng ta cùng nắm chặt tay nhau trong TÌNH BẠN.
Vậy thì kẻ ở xa hãy mua vé máy bay, tàu hoả; người ở gần hãy sắm sửa rượu nồng và hoa thơm. Tất cả cùng chuẩn bị cho ngày vui gặp mặt !
Nhanh chân lên nào các bạn ơi, trống xếp hàng đang đổ dồn!
- Trọng Huyền 23/5/2009 -
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét